MỘT NGÀY NGỌC HIỂN!
(Viết nơi cuối trời Tổ Quốc)
Vào một ngày trời đẹp
Nghe gió lộng bốn bề
Một mình với một chiếc xe
Nhắm ngay Ngọc Hiển tìm về cảnh xưa...
Cầu Năm Căn nối đôi bờ Cửa Lớn
Cho đất mặn cuối trời khỏi bơ vơ
Tôi lặng mình cuốn theo một vần thơ
"Người đóng đáy gồng mình trong sóng cuộn"
Quanh co con lộ tìm về đầu gió biển
Bỗng ngỡ ngàng tàu xé nước Ông Trang
Loanh quanh trên đất Viên An
Chợ đông, bến đậu gió tràn lối đi
Giật mình ai nhắc chuyện chi?
"Ấp Bà - chợ Ổng có kỳ không anh?
Mênh mông rừng đước ngát xanh
Ngược con nước đục bên gành Nhưng Miên...
Anh bạn Cà Mau chỉ đường về Ngọc Hiển
Phố huyện vùng Đất Mũi xa xôi
Rạch Gốc như vầng trăng xẻ đôi
Hướng đôi bờ đông tây bán đảo
Ba khía, cua càng, tôm khô, rượu gạo
Say mềm mình bên sông nước Tam Giang
Chiều tà đây đó dọc ngang
Ghé thăm Vàm Lũng một trang oai hùng
Ngỡ ngàng vùng đất cuối cùng
Như thời xưa đó lạ lùng biết bao
Tối rồi ta đến nơi nào?
Thôi! xuôi biển gọi rì rào Khai Long
Cuộc đời có một ước mong
Ngắm tam giác mạch địa đầu Hà Giang
Hai là ngóng gió miên man
Đất trời Ngọc Hiển muôn vàn yêu thương...
(1/5/2019)
Huy Diệu